Tôi là con người bình thường
Như bao người khác lòng vòng xem chơi
Bờ-Lốc chính là chốn nơi
Buồn vui chia sẻ để vơi nỗi lòng
Chừng nào gặp mớ bòng bong
Vào đây dạo dạc là lòng khỏe ngay.
Đã có một thời TA xã láng. lúc ấy còn Độc thân lại làm ở Miền Tây sông nước,Sau ngày lập GD, về quê (Ninh Thuận) phải bỏ, 17 năm sau buồn quá nên uống lại, lai rai thôi, Chúc Kh Luôn vui.
Rượi là để, sẻ chia vui buồn / Nếu cấm nó, mình lại diễn tuồng / Rất thích hắn, mà nhìn họ uống / Giống tù tội, rượu cười người luôn / Con người khoẻ yếu rượu đo được / Không thích uống khi cơ thể ốm / Người khoẻ rượu vào ngọt lịm khoái / Rượu nên đừng bỏ làm buồn luôn./
Rượu bị "mang tiếng" vì người phải không KH nhỉ, Nhưng thú thực, bãn thân TA ngán chình mình khi uông rượu, nhất là khi gặp bạn tri kỷ, khó kìm giử nên lắm lúc bị Bà xã cấp bẳng khen !!!
Khổ nỗi tri kỷ ép liều / Họ khoẻ còn mình xiêu điêu ngày nhiều / Tửu lượng mỗi người mỗi kiểu / Họ giỏi cứ muốn cái nhiều như ta / Bạn say ngồi cười khà khà / Như là công trạng những là thành tích / Khi mà tửu kế kỳ tích / Còn mệt hơn nữa bỏ thích cho rồi / Cho nên tìm bạn uống chơi / Bao nhiêu tuỳ thích là đời vui hơn / Nhưng mà có lúc lên cơn / Cứ uống thấy ngọt còn hơn nước đường / Cái này chẳng có ai thương / Mình uống mình chịu đó thường tình thôi / Rỗi tán với anh Hữu Hồi / Mong anh sức khoẻ đời người vui tươi./
Có tửu giống cờ có phong, Không chai không lọ như không có gì. Say rồi loạng choạng bước đi, Khật khà khật khưỡng nhiều khi...nhầm nhà. Hễ mà vợ có kêu ca, Phùng mang trợn mắt:" Thích già mồm không?" "Vợ thì phải biết chiều chồng, Phải là chỗ dựa để ông cậy nhờ".
Khật khưỡng bước lê sệt gót giày.
Quáng quàng trời đất sao nghiêng ngả,
Lè nhè đờ đẫn suốt đêm ngày.
Phát hiện lỗi báo ta /
Chỉnh lại ngay liền ạ /
Mong cô hãy đại xá./
Gặp bạn bè vui buồn cũng cụng.
Ngất nga ngất ngưởng liêu xiêu bước,
La đà chén rượu lẫn lung tung.