Truyền bá thõ ðời…với bạn đời… .
Mấy câu đầu vợ ờ … ờ… /Tiếp mấy câu vợ giả vờ nghe chăm /Mấy câu nữa mắt vợ nhắm /Nhìn qua nhắc vợ sao nằm nghe thơ/Đừng nằm rồi ngủ hay mơ/Cố mà tiêu hóa câu thơ chồng mần /Dù sao thơ sạch mới cân /Cứ mà nhai kỹ nuốt gần nuốt xa /Khuyên chưa nhiều đã xuýt xoa /
Biết rồi nghe rồi ông xã ớn ơi /Ông đọc tiếp tôi còn đợi /Bây giờ đọc kiểu ngâm chơi lẩy Kiều /Ầu ơ chưa ðược mấy điều /Không ngờ thơ bổ là chiêu ngủ khì /Thế mới biết thơ nó kỳ /
Viết lách đã khó những vì trở trăn /
Thành bài có chút vãn vần /
Mang ði tiêu thụ muôn vàn đầu đau /Thôi thì chăm chút chẳng sầu /
Đã vào nghiệp chướng còn ðâu mà lùi /Viết và sửa không buồn tủi /
Chắp vá ý tưởng vần vui cất chờ /Thỉnh thoảng mở ra ðể sờ /
Còn gì chỉnh sửa để vô ngăn đời /Ngăn đời nằm chỗ chơi vơi /
Ai mà biết ðược để vời nó ra /Chỉ là lên mạng dò la /Gu-gừn (google) gõ cửa những là thơ vui /Kinh hoàng toàn thấy chuyện xui /Nào là khủng khiếp đủ mùi xấu xa /Cái thì tin dữ sập nhà /
Nơi thì cướp bóc những là chém nhau /
Kinh hoàng ơi hỡi đau đầu /Đi vào chỗ khác kẻo sầu thêm ðau /"Kinh hoàng vui vui" giảm rầu /Ai mà buồn bã vào xâu vài tùm /Cuộc sống thỉnh thoảng lùm xùm /Vào chỉ ðọc chút gông cùm nhẹ ran /
Cuộc đời lắm cái gian nan /Sao mà chảy giống suối ngàn xưa nay /Suối ngàn rồi cũng ngừng ngay /Vì rừng núi lớn đã bày gốc ra /Cuộc đời có lúc mưa sa /Có lúc bão tố những là châu rơi /Ai mà biết trước sự trời /
Hãy mà vui vẻ ðể chơi với đời /
Cuộc đời nhiều mảnh nhiều nơi /
Cái thì sung sướng cái chơi vơi hoài /Đời ai sướng mới thật tài /Có ai dám chắc có bài sướng vui /
Trong đời may chỉ hên xui /
Nếu dệt sướng ðược thì tui xin hàng /
Quay lại nhìn thấy rõ ràng /
Bả đang ngáy kỹ đâu màng chuyện thơ /
Mình đọc rồi mình tự đơ /
Thôi làm ngụm rượi cho thơ tưới vào/
Rượi thơ vào bụng dạt dào/
Cố khen đáo để mèo nào dài đuôi./
Biết rồi nghe rồi ông xã ớn ơi /Ông đọc tiếp tôi còn đợi /Bây giờ đọc kiểu ngâm chơi lẩy Kiều /Ầu ơ chưa ðược mấy điều /Không ngờ thơ bổ là chiêu ngủ khì /Thế mới biết thơ nó kỳ /
Viết lách đã khó những vì trở trăn /
Thành bài có chút vãn vần /
Mang ði tiêu thụ muôn vàn đầu đau /Thôi thì chăm chút chẳng sầu /
Đã vào nghiệp chướng còn ðâu mà lùi /Viết và sửa không buồn tủi /
Chắp vá ý tưởng vần vui cất chờ /Thỉnh thoảng mở ra ðể sờ /
Còn gì chỉnh sửa để vô ngăn đời /Ngăn đời nằm chỗ chơi vơi /
Ai mà biết ðược để vời nó ra /Chỉ là lên mạng dò la /Gu-gừn (google) gõ cửa những là thơ vui /Kinh hoàng toàn thấy chuyện xui /Nào là khủng khiếp đủ mùi xấu xa /Cái thì tin dữ sập nhà /
Nơi thì cướp bóc những là chém nhau /
Kinh hoàng ơi hỡi đau đầu /Đi vào chỗ khác kẻo sầu thêm ðau /"Kinh hoàng vui vui" giảm rầu /Ai mà buồn bã vào xâu vài tùm /Cuộc sống thỉnh thoảng lùm xùm /Vào chỉ ðọc chút gông cùm nhẹ ran /
Cuộc đời lắm cái gian nan /Sao mà chảy giống suối ngàn xưa nay /Suối ngàn rồi cũng ngừng ngay /Vì rừng núi lớn đã bày gốc ra /Cuộc đời có lúc mưa sa /Có lúc bão tố những là châu rơi /Ai mà biết trước sự trời /
Hãy mà vui vẻ ðể chơi với đời /
Cuộc đời nhiều mảnh nhiều nơi /
Cái thì sung sướng cái chơi vơi hoài /Đời ai sướng mới thật tài /Có ai dám chắc có bài sướng vui /
Trong đời may chỉ hên xui /
Nếu dệt sướng ðược thì tui xin hàng /
Quay lại nhìn thấy rõ ràng /
Bả đang ngáy kỹ đâu màng chuyện thơ /
Mình đọc rồi mình tự đơ /
Thôi làm ngụm rượi cho thơ tưới vào/
Rượi thơ vào bụng dạt dào/
Cố khen đáo để mèo nào dài đuôi./
Q
Nghe danh đã thấy bàng hoàng gần xa.
Nhưng mà khi ở tại gia,
Dịu dàng ru ngủ vợ ta giấc nồng.
Vợ ơi em cứ ngủ ngon,
Lòng mình vẫn vững như hòn núi cao.
Vui trên mạng bởi yêu thơ,
Nhưng lòng anh chỉ tôn thờ mình em.
Mấy câu đầu vợ ờ … ờ… /
Tiếp mấy câu vợ giả vờ nghe chăm /
Mấy câu nữa mắt vợ nhắm /
....
Không ngờ thơ bổ là chiêu ngủ khì /
Thơ em bổ thế cò..